Và họ đang nghiên cứu cách để giúp cho những người bị nhiễm COVID kéo dài. Nhưng có nhiều tác dụng phụ mà họ thậm chí không biết đến. Thế thì làm sao họ có thể nghiên cứu và giúp được? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Và tôi không được phép nói. (Ồ. Dạ hiểu.) Bởi vì nếu tôi nói bí mật, thì cánh cửa đó sẽ đóng lại với tôi, và tôi sẽ không biết bất cứ điều gì nữa. (Dạ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Giống như trong khi làm việc cho FBI hoặc CIA – quý vị không thể nói với ai mình đang làm gì.
Có quá nhiều bệnh, tôi không biết làm sao con người sẽ sống sót đây. Nên bây giờ tôi tin những gì thủ lĩnh COVID-19 đã nói với tôi. Nhớ y nói gì không – [tình trạng] sẽ tệ hơn. (Dạ.) Và bây giờ, những người nhiễm COVID kéo dài cảm thấy rất tệ. (Dạ.)
“Media Report from Good morning America – Mar. 11, 2022 Nicole (f): Ngày 13 tháng 3 năm 2020 cho đến nay, tôi đã và đang đối phó với COVID kéo dài gây suy nhược. Trải qua những đợt mệt mỏi thật sự tệ hại. Ngay cả mở mắt, nói, thở, cũng khó khăn. Hôm nay là một ngày rất, rất tệ. Trước đó tôi đâu có làm gì để bị lâm vào tình trạng này. Hầu như không thể ngồi dậy mà không bị chóng mặt, choáng váng quá mức và thật sự mất phương hướng. Tình trạng sương mù não tệ vô cùng, sự mệt mỏi cũng rất tệ. Tê liệt, kiểu như, hoàn toàn bị kiệt quệ đến mức điều duy nhất mình có thể làm chỉ là chờ cho nó qua đi. Có những triệu chứng dị ứng mỗi lần tôi cố gắng ăn. Tôi thật sự nản lòng. Không đáng phải chịu khó khăn như thế này. Không đáng phải chịu khó khăn như thế này chỉ để sống sót. Cơ bắp của tôi bị teo hoàn toàn. Tôi không thể đi bộ được nhiều, không thể lên cầu thang. Có những đêm tôi phải được bế lên cầu thang.”
“Media Report from DW News – Feb. 27, 2022 Roshini (f): Lúc nào cũng giống như đang ở trên thuyền vậy. Như khi tôi đứng, sàn nhà như thế này. Do đó, để đi thẳng là một nỗ lực đối với tôi. Có một thời điểm tôi thực sự cần được nâng đỡ khi đi bất cứ đâu, bởi vì tôi không thể giữ được thăng bằng. Nó làm tôi cảm thấy bất lực và kiệt sức.”
“Media Report from Wall Street Journal – Mar. 06, 2022 Reporter (f): Bác sĩ Paddy Ssentongo và các đồng nghiệp của ông từ Penn State đã xem qua 57 bài nghiên cứu được bình duyệt, để hiểu rõ hơn về COVID kéo dài.
Dr Ssentgonog: Những gì chúng tôi tìm thấy (là) mỗi một cơ quan, từ não cho đến hệ thống tim và hệ tiêu hóa, ngay cả da, tất cả các cơ quan này đều bị ảnh hưởng.
Reporter (f): Một nghiên cứu do bệnh nhân khởi xướng đã cho thấy những người nhiễm COVID kéo dài biểu hiện trên 205 triệu chứng riêng lẻ ảnh hưởng đến 10 hệ thống cơ quan khác nhau. Nghiên cứu để xác định nguyên nhân chính xác của COVID kéo dài vẫn đang tiếp tục.”
Và họ đang nghiên cứu cách để giúp cho những người bị nhiễm COVID kéo dài. Nhưng có nhiều tác dụng phụ mà họ thậm chí không biết đến. Thế thì làm sao họ có thể nghiên cứu và giúp được? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Và tôi không được phép nói. (Ồ. Dạ hiểu.) Bởi vì nếu tôi nói bí mật, thì cánh cửa đó sẽ đóng lại với tôi, và tôi sẽ không biết bất cứ điều gì nữa. (Dạ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Giống như trong khi làm việc cho FBI hoặc CIA – quý vị không thể nói với ai mình đang làm gì. (Dạ. Đúng ạ.) Và quý vị không thể tiết lộ bí mật nội bộ. (Dạ. Chính xác.) Bởi vì nếu nói với người ngoài hoặc người gọi là kẻ thù, thì quý vị tàn đời. (Dạ đúng.)
Tôi còn muốn nói gì nữa với quý vị? Toàn là tin buồn. Tôi ngủ không ngon. (Ồ.) Đôi khi thậm chí không thể thiền tốt. Bây giờ phải nỗ lực nhiều hơn. (Ồ.) Và tôi không thích như thế. Nếu ngủ không ngon, thì không sao, nhưng nếu thiền không tốt, thì thật tệ. Tệ cho thế giới và tệ cho chính mình. (Dạ.) Đối với tôi, thực sự không sao. Không tệ lắm.
Bởi vì nếu quý vị hầu như một mình, thì quý vị có thể nói là quý vị đang sống một mình. Thật ra, tất cả quý vị cũng được xem là sống một mình. (Dạ.) Chỉ làm việc với nhau, nhưng không tán gẫu cả ngày với nhau. (Dạ đúng.) Không thân thiết dính dính, và không ôm ôm ấp ấp. Không, vậy chỉ ăn những gì mình cần rồi quay lại làm việc. Và việc ăn cũng đã mất rất nhiều thời gian rồi. (Dạ.)
Quý vị làm việc rất cực nhọc, tôi xin lỗi. Có thể sẽ có thêm người đến và công việc có lẽ sẽ ít hơn. Tôi hy vọng! Hy vọng rằng họ thậm chí ở lại. (Dạ.) Quý vị thấy đó, không nhiều người tình nguyện đến làm việc, bởi vì họ quá bận. (Dạ đúng.) Bận làm việc kiếm tiền. Nhưng hầu hết các đồng tu, họ đã cố gắng sống đơn giản rồi. (Dạ. Đúng ạ.) Tuy nhiên, họ có xe hơi, họ có bảo hiểm, họ có nhà. Họ có tiền nợ nhà, họ có con cái. Họ có cha mẹ, họ có chồng, có vợ. (Dạ.) Và cho dù họ còn độc thân, thì có thể họ đang chờ lấy vợ hoặc gì đó – vợ hoặc chồng lý tưởng. Và nếu chờ quá lâu, thì có thể cũng lấy bất kỳ ai khác trong khi chờ đợi. Và quá bận rộn với mọi thứ đó. (Dạ.)
Vì vậy, tôi cảm ơn quý vị đã ở lại. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Thật tốt. Vậy tốt. Cũng tốt cho quý vị nữa. Quý vị sẽ sống thọ. Để làm việc. Làm việc cho thế giới. Chỉ cần làm mọi việc với tình thương vô điều kiện. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Rồi quý vị biết mình cao thượng. Dù cho tôi có khen, hoặc Thiên Đàng có tưởng thưởng quý vị hay không. Hoặc có người nào biết hay không. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị làm gì thì cũng là cho chính mình. Nhớ không? (Dạ đúng. Dạ nhớ.) Còn nhớ câu chuyện tôi đã kể không? (Dạ nhớ.) Là như vậy đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Nếu có thể hãnh diện về mình, thì đó là điều tốt nhất. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng ạ.) Ý nói, hãnh diện nhưng không kiêu ngạo. (Dạ.) Nghĩa là, quý vị biết rằng mình làm điều đúng và vui trong lòng. Đó là điều đúng đắn. (Dạ.) Quý vị không quan tâm ai nói gì. (Dạ. Đúng ạ.) Tôi cũng rất mừng cho quý vị là quý vị có thể làm công việc tốt nhất. Công việc tốt nhất thế giới. (Dạ.)
Dù sao, quý vị cần gì nữa đâu? (Dạ. Đúng ạ.) Chỉ cần đủ quần áo, ấm áp và thức ăn cho cơ thể. Chúng ta cần thế thôi, phải không? (Dạ. Dạ, chính xác.) Và một nơi để che mưa che gió. (Dạ. Đúng vậy.) Và một nơi nhỏ thôi, để quý vị không phải làm việc quá nhiều. Không cần phải lau dọn nhiều. Nhưng văn phòng, thì thỉnh thoảng phải lau dọn nha. (Dạ, chúng con có làm vậy ạ.) Thỉnh thoảng thay phiên lau chùi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và phòng tắm, này nọ nữa. (Dạ.) Bởi vì ở đây chúng ta không có người phục vụ nào hết. (Dạ đúng. Dạ.)
Chúng ta tự làm mọi thứ – kể cả tôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi cũng vậy, dù sống ở đâu, tôi cũng tự lau dọn. (Dạ.) Thành ra tôi thích chỗ nhỏ hơn. Càng nhỏ càng tốt để không phải lau dọn nhiều. (Dạ đúng vậy. Dạ đúng.) Không có thời gian. Và bất cứ thức ăn nào đơn giản là tốt nhất, nên không cần lo lắng quá nhiều. (Dạ đúng.)
Ồ, tôi cũng muốn bảo quý vị một điều khác nữa. Hôm nọ, tôi chỉnh sửa một chương trình. Ý nói, đọc sửa và cũng kiểm tra chương trình. (Dạ.) Tôi phải làm cả hai, không chỉ lo phần văn bản. (Dạ.) Tôi phải đọc văn bản và đôi khi phải sửa, phải thay đổi để cho hay hơn. (Dạ đúng ạ.) Hoặc đúng hơn, hoặc dễ hơn. Nhiều chương trình thì ổn, nhưng vẫn cần đọc, cần xem. (Dạ đúng ạ.) Tôi phải xem qua trước mới biết được là nó có ổn không, dù có sửa hay không. (Dạ.)
Nhưng tôi cảm ơn bất kỳ ai làm những chương trình mà tôi không cần phải sửa, vì tôi thích vậy hơn. Ít ra không cần phải suy nghĩ, không cần phải đánh máy. (Dạ.) Giúp tôi tiết kiệm rất nhiều thời gian. Ngày hôm nọ, tôi đã đọc sửa và xem – xem để chỉnh, chỉ là một kiểu chỉnh sửa khác. QC cuối cùng (kiểm soát chất lượng) của chương trình về Thánh Anthony. Có ai trong quý vị chỉnh sửa bài đó không? Không à. (Dạ không.) Vậy là mấy chàng trai làm bài đó.
Ngài sống rất đơn giản. Thường thì ở một mình. Và khi ở một mình, ngài chỉ ăn bánh mì, muối và nước. (Ồ.) Và ngài sống trong một ngôi mộ mà ngài đã tìm thấy. Một ngôi mộ hoang, ngôi mộ cũ. Đôi khi người ta xây lăng mộ có một cái hang nhỏ phía trên, một chỗ nhỏ. (Dạ đúng. Dạ.) Và họ để một bức ảnh bên trong và hoa, và những thứ như thế. Hoặc cúng dường thức ăn. Một số người thậm chí còn xây lăng mộ như một ngôi đền, tùy theo họ giàu có cỡ nào. (Dạ.)
Đôi khi ở Á châu, nếu họ có đủ khả năng, và nếu có đủ đất, họ chôn người bên dưới, còn bên trên họ xây một cái chòi nhỏ. (Dạ.) Cho nên tôi nghĩ là nơi đó. Nó đã cũ, nhưng đủ chỗ để ngài ở trong đó. (Dạ.) Và bạn của ngài mang thức ăn đến. Bởi vì bánh mì có thể để lâu, nên tôi đoán họ mang đến cứ mỗi vài ngày hoặc mỗi tuần. (Dạ.) Ngài ăn bánh mì, muối và nước. (Ồ.) Và ngài sống vui vẻ ở đó. (Chà.)
Và sau đó, ngài đi sâu hơn vào vùng hoang dã, và tìm thấy một hang động nhỏ hoặc một căn nhà nhỏ bỏ hoang, và có nước bên trong. Ôi, người may mắn. (Chà.) Trời ơi. Tôi nhớ chuyện đó. Tôi đã thấy một hang động ở Ấn Độ, trên núi. Có nước bên trong. (Chà.) Vài tu sĩ sống trong đó. (Ồ.)
Ở Ấn Độ, mình gặp bất kỳ ai. (Dạ.) Một trong những nữ cư sĩ, trạc tuổi tôi lúc đó – chúng tôi chưa phải là quý bà. Lúc đó, tôi gần 30 tuổi hoặc cỡ đó, tôi không nhớ. Dù sao cũng còn rất trẻ. Và cũng cô gái đó, cô nói cô biết một hang động có một tác phẩm điêu khắc rất đẹp và tinh xảo của một phụ nữ người Đức. Bà ấy sống ở đó nhưng bà là một nhà điêu khắc, và bà đã tạo ra rất nhiều tác phẩm điêu khắc tuyệt đẹp trong một hang động, một hang động tự nhiên. (Ôi chà.) Vì vậy, cô muốn dẫn tôi đến đó để xem. Chúng tôi nói chuyện, và cô nói có lẽ cô biết cái động đó ở đâu. Có người cho cô biết chỗ. Nhưng sau đó chúng tôi đi lạc, không tìm được chỗ đó. (Ồ.) Chúng tôi đã mua một ít khoai tây, vì người ta nói rằng người phụ nữ đó sống bằng khoai tây. Bà ấy giống như một ẩn sĩ. (A, vâng.) Nhưng bà có nuôi vài người-thân-cừu. Có lẽ để lấy sữa. Tôi nghĩ vậy. Để lấy sữa và có thể để cắt len bán, kiếm sống chút đỉnh. (Dạ phải. Dạ.)
Là như vậy đó. Chúng tôi không tìm được chỗ đó. Nhưng đến lần thứ hai thì tìm được, (A dạ.) [nhưng] không có khoai tây. Lần đầu chúng tôi có khoai tây, nhưng không tìm được chỗ, nên tôi đưa khoai cho mấy tu sĩ mà chúng tôi gặp trong một hang động. Chỉ là nhân tiện đi ngang qua hang động đó, và các tu sĩ không có gì, ngoài nước bên trong hang – nước rất sạch, mát và trong vắt. Và họ làm một bồn nhỏ bên trong, để giữ nước. Một bồn sâu. (Chà.) Và đó là cách họ sống. Và họ chỉ đốt một ít củi nếu cần. Trong rừng, có rất nhiều cành cây khô. (Dạ đúng.)
Tôi thích cuộc sống như thế. (Ồ.) Tôi vẫn còn thích. Chỉ quá bận rộn. Có điều khi nào không bận rộn, thì tôi rất thích cuộc sống như vậy. Nên khi tôi thấy cuộc sống của Thánh Anthony… Sau đó, Thánh Anthony tìm thấy một căn nhà nhỏ bỏ hoang. Và có nước bên trong, và ngài đã ở đó 20 năm, một mình. (Ồ. Tài quá.) Nhưng trước đó ngài đã ở một mình, và rất nhiều ma quỷ đến hành hạ ngài, trừng phạt ngài. (Ôi chao.) Rất nhiều. Dĩ nhiên. Dĩ nhiên, chứ quý vị nghĩ sao? Cứ nhớ câu chuyện về Đức Mahavira? (Dạ.) Ngài cũng bị đủ loại ma quỷ hành hạ. (Dạ đúng. Dạ.)
Khi sống một mình, cũng không an toàn cho lắm. (Dạ.) Vì vậy, đừng nghĩ tới chuyện đó. Còn tùy. Nhưng, sau một thời gian dài, nhiều năm sau, thì những hồn ma đó không quấy rầy ngài nữa. Bởi vì họ biết. Bởi vì đẳng cấp [của ngài] lên cao. (Dạ.) Nếu mới bắt đầu tu và đẳng cấp chưa cao, thì sẽ bị họ làm phiền. (Dạ đúng.)
Cho nên sống với mọi người, nhưng vẫn một mình, vậy rất tốt. Sống với đồng tu cùng chí hướng. (Dạ. Đúng ạ.) Và bận rộn làm việc. (Dạ đúng.) Và thiền đủ, thì quý vị sẽ ổn thôi. (Dạ. Vâng, thưa Sư Phụ.)