Tôi nói, “Nghe này, ngươi quay đầu lại, chịu không? Rồi ngươi có thể cai trị một thế giới khác, một thế giới tốt đẹp hơn. Ngươi có thể trở thành thiên vương, nếu ngươi giúp ta. Nghĩa là giúp thế giới, giúp con người thức tỉnh hơn, và giúp những người-thân-động vật đang đau khổ, mà hoàn toàn do lỗi của ngươi. Ngươi làm cho con người trở thành vô minh, ý thức tâm linh thấp kém, và tự giam cầm chính họ – làm những điều sai trái, đi sai đường.
Rồi, cứ sáu tháng một lần, người ta thẩy thức ăn qua tường cho ngài (Thánh Anthony). (Ồ.) Tôi đoán họ thẩy gì đó mà có thể giữ được lâu. (Dạ con hiểu.) Tôi không nghĩ ngài có tủ lạnh – ngài ở Ai Cập nên ở đó rất nóng. (Dạ.) Có lẽ họ thẩy bất cứ thứ gì họ có thể. Có lẽ một số đồ tươi như khoai tây, để được lâu. (Dạ.) Và bắp cải cũng có thể để được lâu. Nó khô, nhưng để được lâu. Và đậu hoặc gì đó. Và phần còn lại có lẽ là thực phẩm khô. (Dạ.)
Thật ra, không cần phải thẩy bánh mì – chỉ cần một ít bột. Mình có thể tự làm bánh mì. Ờ, chỉ cần cho một ít nước vào bột, và cán mỏng ra – làm giống như bánh chapati. (Dạ.) Và rồi nướng trên lửa. Đó là cách tôi đã làm khi còn ở Ấn Độ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và có thể ăn với quả chà là hoặc nho khô hoặc loại nho khô nhỏ. Mấy thứ đó sẽ giữ được lâu hơn nếu để trong bóng mát. (Dạ. Đúng ạ.)
Hoặc thời xưa, người ta đào một cái hố lớn, sâu rồi để thực phẩm dưới đó, phủ gỗ lên rồi đắp đất và cỏ lên đó. (Dạ đúng. Vâng.) Ở dưới đó cũng rất mát. (Dạ.) Và có người làm hầm dưới nhà. Họ cũng giữ thực phẩm ở đó. (Dạ.) Cũng mát. (Dạ đúng.) Hoặc họ giữ trong giếng – nước, trong giếng. (Dạ.) Càng mát càng tốt. Dĩ nhiên là không mát như tủ lạnh ngày nay. (Dạ. Đúng ạ.)
Ôi, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi nghĩ, Trời ơi, đó là đời sống mà tôi muốn có. (Ôi, Sư Phụ.) Bởi vì tôi không thích thứ gì quá phức tạp, tốn nhiều công sức và tiền bạc. (Dạ đúng. Vâng ạ.) Nhưng đôi khi tôi phải ở trong những ngôi nhà lớn. Đó chỉ là định nghiệp. (Ồ. Vâng.)
Nói quý vị rồi, bất cứ gì mình không thích, Thượng Đế sẽ ban cho mình. Ở Âu Lạc (Việt Nam) chúng tôi nói như vậy. Nói là, “Ghét của nào Trời trao của ấy,” nghĩa là bất cứ gì mình ghét, thì Thượng Đế sẽ ban nó cho mình. Thượng Đế sẽ ban nó cho quý vị, tới khi quý vị không là gì cả – không ghét gì cả, không thích gì cả. Nhưng tôi chưa đạt đến trạng thái không thích gì cả. (Dạ.) Vì lời nguyện của tôi là giúp con người, giúp những người tệ nhất có thể – ngay cả người địa ngục. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Putin đã sám hối với tôi và ông ta đã chết, và rồi ma vương cũng đã đến gặp tôi. Bởi vì tôi tiếp tục giúp Ukraine theo những cách khác nhau, với Truyền Hình Vô Thượng Sư của chúng ta. (Dạ đúng. Dạ.) Và liên tục tặng lương thực và đủ thứ. (Dạ.) Dĩ nhiên là không nhiều, tôi không có nhiều tiền như những người trong danh sách của tạp chí Forbes. (Dạ.) Chúng ta còn cần tiền để duy trì Truyền Hình Vô Thượng Sư và công việc từ thiện nữa. (Dạ.)
Hồi nãy nói gì? (Về ma vương ạ.) Ma vương đến. Phải, đúng vậy. Ma vương đến gặp tôi, bởi vì tôi tiếp tục giúp Ukraine. (Dạ.) Và chúng ta tiếp tục cầu nguyện cho Thế Giới Thuần Chay, Thế Giới Hòa Bình, và cố gắng giúp con người với bất cứ gì có thể, kể cả phước lành, lực lượng tâm linh vô hình. (Dạ. Dạ đúng.) Rồi, y đến gặp tôi.
Y nói chuyện từ địa ngục. Ý tôi là y gửi tiếng nói của y từ địa ngục. (A.) Y nói, “Ngài ngừng tất cả điều đó lại đi!” (Ôi chao.) Y nói là tôi nên dừng lại. Nên tôi hỏi y, “Tại sao? Hãy cho ta biết tại sao. Ta sẽ nghe. Dĩ nhiên, ta sẽ lắng nghe. Ngươi có thể nói.” Thế rồi y nói, “Bởi vì Ngài là Vua của Thế giới Cao đẳng hơn, Ngài không phải là Vua của cõi này. Vì vậy, xin đừng can thiệp.” (Chao ơi.) Y nói với tôi vậy đó. (Ồ.) Tôi nói, “Ta biết, nhưng ngươi có phải là vua tốt không?” (Ồ. Không tốt.) Y nói rằng y làm tốt mà. Y nói y chỉ trừng phạt kẻ xấu và để người tốt được an ổn, hoặc có lẽ thưởng cho họ. “Và tôi [ma vương] đang làm việc với các giáo chủ Tam giới,” Giáo chủ nhân quả này kia. (Dạ.) Như, giáo chủ Thế giới A-tu-la, giáo chủ Thế giới Thứ Hai, giáo chủ Thế giới Thứ Ba, (Dạ đúng. Dạ.) Không phải với Giáo chủ của Thế giới Thứ Tư và Thứ Năm. Dĩ nhiên là không. (Dạ.)
Bởi vì chư Thánh của Cõi giới Thứ Tư và Thứ Năm chỉ xuống [trần] giúp con người thôi – các Ngài không tham dự vào việc thưởng phạt này, không gì cả. (Dạ.) Do đó, dù con người giúp hoặc cúng dường tiền cho các Ngài, các Ngài thậm chí không cảm ơn họ hay gì hết, bởi vì các Ngài biết đó chỉ là cách được an bài như thế. (Dạ.) Đây là định mệnh, công việc của các Ngài – những gì các Ngài phải làm.
Có một câu chuyện về một người đi đến cúng dường cho một vị Thiền Sư. Tôi quên tên ông rồi, xin lỗi. Tôi đã đọc lâu lắm rồi, mấy chục năm trước. Anh ta tặng ông rất nhiều tiền. Ví dụ, thôi nói 5 triệu Mỹ kim đi, chỉ để quý vị có khái niệm. Rất nhiều tiền và vàng.
Anh ta tặng ông rất nhiều tiền để cúng dường cho chùa, cho đạo tràng để sửa chữa mọi thứ, và cùng ông chăm lo cho các chư tăng. Và rồi, anh ta đặt tiền trước mặt ông, nói, “Đây là cúng dường cho ngài, 5 triệu Mỹ kim, thưa thầy.” Vị thầy tiếp tục ngồi thiền, hoặc viết vài chữ hay gì đó cho các đệ tử, (Dạ.) hoặc trả lời thư. Bất cứ gì vị thầy làm – trả lời thư của đệ tử hoặc bất cứ lá thư nào mà họ yêu cầu ông [hồi âm] – ông vẫn tiếp tục làm việc đó, không nói gì. Ông chỉ nói, “Được.” Thế thôi.
Và người đó đang đợi lời cảm ơn, khen ngợi, chúc may mắn và phước báu vô lượng. (Dạ.) Tiếng Hoa họ nói sao? “功德無量,” nghĩa là phước báu vô lượng, công đức vô lượng này nọ. (Dạ.) Ông không nói gì cả – ông chỉ nói, “Được.” Và người cúng dường thất vọng vì vị thầy không nói gì hơn ngoài chữ “Được.”
Chứ nói gì nữa đây? (Dạ.) Nếu quý vị tặng, thì được. (Dạ.) [Ông] còn đỡ hơn tôi, tôi còn từ chối nữa là. Anh ta sẽ còn thất vọng hơn nữa. Vì vậy mà anh ta không la lên. Ít ra người cúng dường không la lên vì vị thầy đã không từ chối. (Dạ.) Có lẽ anh ta là đệ tử đẳng cấp thấp hoặc đệ tử mới [nhập môn] và không biết nhiều. Cho nên vị thầy chỉ nói, “Được.” Sau đó, người đệ tử cảm thấy rất thất vọng. Thế nên anh ta ngồi đó một lúc, sau đó anh ta lại nói, “Đây là 5 triệu Mỹ kim cúng dường thầy.” Vị thầy nói, “Được. Ta nghe rồi.” Và thế thôi. Ông không nói gì thêm. Rồi sau vài phút, người đệ tử cúng dường lại nói, “5 triệu Mỹ kim, thưa thầy!”
Và rồi, vị thầy chỉ rời khỏi chỗ ngồi. Ông rời đi. Ông về phòng hoặc đi ra chỗ nào khác và để mặc người đệ tử ngồi đó một mình với 5 triệu Mỹ kim. Hiểu tôi nói gì không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)
Cho nên, chư Thánh, Minh Sư, các Ngài biết các Ngài đang làm gì. (Dạ.) Các Ngài biết nên làm gì, chuyện gì đến sẽ đến. (Dạ đúng. Dạ.) Các Ngài chỉ có thể cầu nguyện cho họ, làm cho sự việc tốt hơn thôi. Hy vọng Thượng Đế sẽ xét lại, nhưng các Ngài không kỳ vọng gì cả và các Ngài không cảm thấy ngạc nhiên bởi bất cứ gì. (Dạ.)
Tại sao tôi nói với quý vị điều này? Trước đó là gì, để nói tiếp? (Dạ ma vương làm việc với Tam Giới.) Được rồi. Ma vương.
Rồi, ma vương nói rằng tôi không phải là Vua của thế giới này, mà là Vua của một thế giới cao đẳng hơn. Tôi nói, “Ta biết điều đó.” Rồi y nói, vậy xin ngừng can thiệp vào công việc của y, công việc của bộ hạ y. Tôi nói là tôi sẽ không ngừng. Y nói, “Vậy thì, Ngài sẽ chịu đau khổ.” Tôi nói, “Ta biết. (Ồ.) Không có gì mới lạ đối với ta. Tại sao ngươi lại nói mấy điều này?” Y chỉ im lặng.
Và rồi tôi nói, “Tại sao ngươi không thử giúp ta? [Giúp] bất cứ gì ngươi có thể. Và bảo thuộc hạ của ngươi giúp ta, bất cứ gì họ có thể, để làm thế giới thành nơi tốt đẹp hơn. Và ngươi không phải làm ma vương nữa. Họ không phải bị làm ma quỷ, chúng sinh xấu xí, với hình dáng ghê tởm và không có trái tim nữa. Ta cũng có thể đưa ngươi lên một thế giới cao hơn, không cao bằng thế giới của ta, nhưng ngoài Tam Giới và ngươi sẽ không bao giờ chết nữa. Ngươi sẽ không bao giờ phải đau khổ gì nữa. Ngươi sẽ trở thành như thiên đế. Vậy sao ngươi không làm thế đi? Và ngươi biết đó, ta không sợ lời đe dọa của ngươi. Ta đã chịu khổ mấy chục năm nay rồi, vậy tại sao ta phải lo lắng về bất cứ gì nữa? Cả cái chết cũng không làm ta sợ. Địa ngục sẽ không làm ta sợ. Vậy sao ngươi nói với ta điều này?” Y nói y cũng phải làm công việc của y.
Tôi nói, “Điều đó không đúng. Nếu ngươi là vua của thế giới này, thì ngươi hẳn đã chăm sóc con người. Ngươi sẽ không để cho cấp dưới hoặc thuộc hạ của ngươi cám dỗ con người làm điều xấu, rồi đổ tội cho họ. Ngươi sẽ không phái thuộc hạ xấu xa nhưng mạnh mẽ của ngươi đến thế giới này cám dỗ con người đi vào con đường sai lầm trong đời, và khiến họ đau khổ – ở kiếp này và dưới địa ngục nữa. Không đúng sao?”
Thế rồi y im lặng. Có nghĩa là đúng. (Dạ.) Bởi vì nếu điều đó không đúng, y sẽ nói, “Không, không, không phải. Ngài nói dối.” (Dạ.) Y sẽ tranh luận. Y sẽ tức giận. (Dạ đúng. Dạ.) Nhưng y nói với tôi bằng một giọng hoàn toàn bình tĩnh, không phải như la hét hay gì cả. Y nói, “Ngài không phải là Vua của thế giới này. Ngài là Vua của các thế giới cao đẳng hơn, vậy Ngài đừng can thiệp với bất cứ gì ở thế giới này. Thành ra tôi đã dạy thuộc hạ tôi như thế.”
Tôi nói, “Quả thật, nếu ngươi là vua hoặc nếu ngươi mạnh mẽ hơn con người trên thế giới này, mà họ đã bị làm cho vô minh, và không còn biết nhiều nữa, và ngày càng trở nên dễ bị ảnh hưởng. Và rồi ngươi cứ phái thuộc hạ xấu xa của ngươi lên đây, trà trộn vào thế giới này, thậm chí có con với đàn ông và phụ nữ của thế giới này, và khiến những đứa trẻ cũng làm những điều xấu, bởi vì chúng là nửa người, nửa quỷ. Và rồi ngươi phái tất cả ma quỷ đến cũng để cám dỗ thêm những kẻ nửa người nửa quỷ này làm những điều càng tồi tệ hơn đối với thế giới. (Chao ơi.) Vậy hãy nhìn lại chính ngươi đi. Hãy phán xét bản thân ngươi đi. Chứ đừng phán xét ta. Ta chỉ đang cố gắng giúp bất cứ ai muốn về Nhà. Ta không làm bất cứ gì có hại như thế. Ta không làm tổn thương bất cứ người nào của ngươi, hoàn toàn không. Dù họ là người của ngươi, dù ngươi nghĩ rằng ngươi là vua của họ, ta không làm tổn thương bất cứ ai. Phải không?” Y nín lặng.
Tôi nói, “Nghe này, ngươi quay đầu lại, chịu không? Rồi ngươi có thể cai trị một thế giới khác, một thế giới tốt đẹp hơn. Ngươi có thể trở thành thiên vương, nếu ngươi giúp ta. Nghĩa là giúp thế giới, giúp con người thức tỉnh hơn, và giúp những người-thân-động vật đang đau khổ, mà hoàn toàn do lỗi của ngươi. Ngươi làm cho con người trở thành vô minh, ý thức tâm linh thấp kém, và tự giam cầm chính họ – làm những điều sai trái, đi sai đường. Nên thật ra, nếu ta nhốt ngươi vào ngục và trừng phạt ngươi, đó không phải vì ta muốn. Nhưng ta muốn bảo vệ những người đó. Nếu ngươi nghĩ ngươi là vua ở đây, thì họ là người của ngươi. Ta bảo vệ họ. Trong khi ngươi trừng phạt họ, cám dỗ họ, hủy hoại họ, khiến họ làm những điều sai trái.” Rồi y lặng thinh.
Y có nói với tôi điều gì đó, sau khi tôi thuyết giảng cho y như thế. Nhưng tôi không được phép cho quý vị biết. (Dạ hiểu.) Khi có gì đó xảy ra, tôi sẽ cho quý vị biết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ngoài ra, cũng đã hơi muộn, bởi vì con người đã gây ra quá nhiều tổn hại cho chính họ, cho nghiệp của chính họ. (Dạ.)