Tất cả các hoá thân của Minh Sư đều giống nhau – chỉ là một, một và giống nhau. Chỉ là quý vị đừng nghĩ: “Sao Sư Phụ chỉ có một thôi? Nếu hai, ba đệ tử vãng sinh cùng một lúc, thì Ngài sẽ làm sao?” Quý vị hiểu ý tôi chứ? Có thể hoá thân được. Bởi vì trong những cõi tâm linh cao đẳng không có giới hạn đối với những gì Minh Sư có thể làm. Ngay cả trong cõi này, Minh Sư luôn có thể thị hiện thành nhiều hoá thân khác nhau ở những nơi khác nhau, để giúp con người và giúp những người gọi là đệ tử.
Nhiều việc như thế, ngoài việc kinh doanh, tôi cũng cần phải lo liệu. Vì vậy, đừng nghĩ là tôi có nhiều thời gian và không làm gì cả, và thậm chí không đến gặp quý vị, những gương mặt xinh đẹp của quý vị, những gương mặt bảnh trai của quý vị, bất kể đó là gì. Tôi cũng bận như quý vị, có lẽ đôi khi còn bận hơn quý vị. Đó là cái giá phải trả để làm [Minh Sư] như tôi! Tôi không biết về những minh sư khác – không biết tình trạng của họ có dễ hơn không. Nhưng đó là đời tôi, nó khác; hoàn toàn bận rộn. Và tôi còn có người-thân-chó nữa. “Người phụ nữ khùng”. Chỉ là tôi không thể khước từ. Đây mới là vấn đề. Nhưng sau này tôi cũng phát hiện ra là những chú chó này kiếp trước là người-thân-chó của tôi. Họ [đầu thai] lại vì tình thương. Họ trở lại vì muốn được ở bên tôi, muốn cho tôi chút vui vẻ và tình thương chân thật, tình thương vô điều kiện, tình thương không đòi hỏi, tình thương không ràng buộc.
Ngoài ra, họ từng là những người giúp việc của tôi trước đây, trong kiếp trước, và hiện tại đến để bảo vệ tôi, đôi khi an ủi tôi bằng cái vẫy đuôi nũng nịu và ánh mắt trìu mến, những thứ như vậy. Đôi khi họ khiến tôi quên đi những rắc rối và thư giãn một lúc, sau đó tôi tiếp tục chiến đấu với nghiệp chướng thế gian. Không chỉ nghiệp của quý vị thôi, mà nghiệp của cả thế giới; và cõi A-tu-la, cõi Nhân quả và cõi Phạm Thiên nữa. Chỉ từ Đẳng cấp Thứ Tư trở lên mới không có nghiệp để phải chiến đấu, phải bận tâm. Đẳng cấp Thứ Tư, Thứ Năm – là những cảnh giới hiện hữu khác, những cõi Phật khác, những thánh địa khác mà chư Thánh, bằng công đức của các Ngài, bằng lực lượng tâm linh của các Ngài, đã tạo ra cho các đệ tử của các Ngài và cho bất cứ ai xứng đáng đến với các Ngài.
Giống như Phật A Di Đà, Ngài đã tạo ra Cõi Phật của riêng Ngài. Nếu quý vị đọc kinh điển, thì biết. Và Dược Sư Phật, v.v., Ngài cũng có Cõi Phật của riêng Ngài, để khi Ngài còn tại thế Ngài có thể đưa các đệ tử về Nhà và cứu họ; và những ai tin Ngài, cũng như thân nhân và bạn bè của các đệ tử của Ngài. Bởi vì ma vương sẽ không cho phép những người gọi là thánh nhân này tiếp tục ở lại đây. Dù sao thì cũng đâu có ai thích ở lại. Sau khi họ khai ngộ và được vị Minh Sư giúp giải thoát, họ muốn đi theo Minh Sư của họ, đi về Nhà của Minh Sư, Cõi của Minh Sư. Vì vậy, những Cõi Thứ Tư và Thứ Năm là dành cho những người này. Các cõi đó được những vị Minh Sư thánh thiện trong quá khứ và cả trong hiện tại tạo ra.
Chư Thánh, Minh Sư thánh thiện, với đủ Lực Lượng, các Ngài cũng tạo ra những Cõi của riêng các Ngài, cõi tâm linh của các Ngài cho các đệ tử và cho những người đi theo và những người tin tưởng các Ngài. Không chỉ các đệ tử thôi, mà bất cứ ai nhìn thấy các Ngài một lần, và/hoặc giúp các Ngài một chút, cho các Ngài một ly nước mà không mong cầu bất cứ điều gì. Chỉ sự giúp đỡ nhỏ đối với bất kỳ Minh Sư nào trên Địa Cầu này sẽ giúp họ có được một nơi trong Cõi tâm linh được tạo ra đó, với niềm vui và phúc lạc, và không bao giờ muốn gì nữa hết. Và mãi mãi được giải thoát, mãi mãi sống trong tự do và hỷ lạc. Nhưng vẫn giữ cá thể này. Không phải tất cả đều hợp nhất thành một đại dương và rồi không ai có đặc tính. Không phải như vậy. Đây là một loại lĩnh vực tâm linh khác. Không giống như trong Nhà của Đấng Toàn Năng, nơi không có gì hiện hữu. Mà chỉ có Lực Lượng; chỉ có Tình Thương và Lực Lượng. Hoặc cao hơn một chút so với Vũ Trụ Nguyên Thủy. Vũ Trụ Nguyên Thủy – sau đó phân nhánh thành nhiều vũ trụ nhỏ hơn khác nhau, với những Lực Lượng khác nhau để bảo vệ và tiếp tục nuôi dưỡng. Để khi Minh Sư cần, Ngài có thể thu thập lại, để dùng cho thế giới này hoặc bất kỳ thế giới nào mà tình cờ Minh Sư có mặt vào lúc đó.
Do đó, nếu đệ tử của bất kỳ Minh Sư nào, sau Tâm Ấn, luôn tuân thủ giới luật và thiền nhiều nhất có thể mỗi ngày – dĩ nhiên là càng nhiều càng tốt cho họ – thì họ sẽ không đi đâu khác, ngoại trừ đi với vị Minh Sư. Thành ra Minh Sư đích thân đến đón quý vị vào lúc quý vị vãng sinh, hoặc bất kỳ người thân và bạn hữu nào của quý vị. Không nhất thiết phải đích thân. Ý tôi là, vị Minh Sư có thể thị hiện trong nhiều hoá thân khác nhau để có thể đưa bao nhiêu đệ tử cần thiết vào lúc đó, để đi lên. Cũng sẽ có các thiên thần và các vị Thánh khác, và tất cả những vị đó, cùng nhau tháp tùng vị Minh Sư, nhưng đa phần quý vị không thấy họ, quý vị chỉ nhìn thấy Minh Sư vào lúc vãng sinh. Hoặc người thân của quý vị có thể nhìn thấy Minh Sư.
Tất cả các hoá thân của Minh Sư đều giống nhau – chỉ là một, một và giống nhau. Chỉ là quý vị đừng nghĩ: “Sao Sư Phụ chỉ có một thôi? Nếu hai, ba đệ tử vãng sinh cùng một lúc, thì Ngài sẽ làm sao?” Quý vị hiểu ý tôi chứ? Có thể hoá thân được. Bởi vì trong những cõi tâm linh cao đẳng không có giới hạn đối với những gì Minh Sư có thể làm. Ngay cả trong cõi này, Minh Sư luôn có thể thị hiện thành nhiều hoá thân khác nhau ở những nơi khác nhau, để giúp con người và giúp những người gọi là đệ tử. Chỉ là một số người không thấy thôi. Điều này khó thấy, một số người thì có thể thấy. Tùy vào nhân duyên, tùy vào sự thành tâm về mặt tâm linh của người đó, hoặc sự thuần khiết trong tâm. Dù không phải là đệ tử nhưng họ có tâm thuần khiết, họ cũng sẽ thấy hoá thân của Minh Sư – hoá thân Ánh Sáng đến và giúp họ bằng cách nào đó. Chúng ta có điều đó. Dù sao thì anh chị em đồng tu của quý vị có rất nhiều thể nghiệm này.
Không biết sao tôi lại nói với quý vị tất cả những điều này. Nãy giờ nói gì, có ai có thể cho tôi biết không? Nãy giờ nói gì? Ha-ha. Lại nữa, chúng ta đã không lắng nghe. Ai nói đúng thì tôi cho một chai nước. Ôi, Trời ơi, tôi phải hối lộ chính học trò của mình hả? Nói đi. (Dạ bán đất.) Bán đất? Không phải, cái đó xa quá. Xa quá rồi. (Dạ [người-thân]-chó). (Người-thân)-chó? (Tài khoản của Sư Phụ là trở về với Hội viên Hội Quốc tế.) Cái này xa quá rồi. (Các Minh Sư khác nhau tạo ra các Cõi khác nhau.) Các Minh Sư khác nhau tạo ra các Cõi khác nhau. Ừ. Nhưng sao tôi lại nói về điều đó? (Vũ Trụ có nhiều nhánh khác nhau.) À, Vũ Trụ thì khác… Ừ, đó là… Nhưng cái gì khiến tôi nói về điều đó? Trời nóng quá. Tôi tưởng hôm nay trời lạnh. Vì tối qua trời lạnh. Đêm qua quý vị có lạnh không?
(Sư Phụ nói là không có gì là ghi tên của Sư Phụ hết.) Đó là thời nhà Thanh rồi. Cái gì khiến tôi nói về điều này, các Minh Sư, cõi giới và các thứ đó? (Sư Phụ nói là Cảnh giới Thứ Tư trở lên thì không có cảnh giới.) Ờ, tôi biết vậy. Trước đó, trước đây tôi có nói về cõi Thứ Tư và cõi Thứ Năm. Cái gì khiến tôi nói về điều đó? (Dạ không có người giúp.) Không còn nghiệp nữa. Ờ. Không còn nghiệp nào phải xử lý từ (Đẳng cấp) Thứ Tư và Thứ Năm, bởi vì tất cả các Cõi đó được các chư Thánh và chư Phật tạo ra. Chư Thánh và chư Phật đều giống nhau, ý tôi là vậy.
Và sau đó, sao tôi lại nói về người-thân-chó của tôi? Ồ phải. Tôi nói với quý vị là tôi bận lắm rồi mà còn có người-thân-chó – “người phụ nữ khùng” – nhưng tôi không thể khước từ. Họ chỉ là những chú chó con, mới được cỡ một tháng tuổi mà người ta đã muốn giết họ rồi, vì họ sống trên sân gôn. Và sau đó, v.v. Đã kể quý vị nghe trong câu chuyện khác rồi. Vì thế tôi chỉ nhận nuôi họ mà không nghĩ ngợi gì cả. Lúc đó tôi không thể nghĩ ngợi nhiều. Nhưng tôi đã biết trước nếu nhận nuôi họ, tôi sẽ gặp rắc rối lớn và công việc lớn, rất lớn; và phụ thuộc vào người khác, đó là điều tệ nhất mà mình có thể làm. Bị phụ thuộc là điều tệ nhất đối với tôi. Tôi không biết quý vị thế nào, chứ với tôi điều đó thật khủng khiếp.
Và sau đó, khi có nhiều thời gian hơn, tôi kiểm tra xem tại sao những người-thân-chó này lại đến với tôi. Dĩ nhiên, đầu tiên, tôi biết họ đến từ Đẳng cấp Thứ Tư. Và sau đó, tôi muốn biết tại sao những người-thân-chó đó lại đến với tôi, và tôi nhận ra rằng họ là người-thân-chó của tôi từ kiếp trước, quay trở lại. Good Love… Dĩ nhiên, trước kiếp này, cũng có những người khác, một số người giúp việc hoặc bạn bè, kiểu như những người ủng hộ. Như kiếp trước Good Love là Lady; Lady, người-thân-chó Hungary. Vì thế, thỉnh thoảng, chú vẫn làm giống như Lady. Trước đây, cô nàng không thích người người-thân-chó nào khác – bây giờ cũng vậy, chú không thích ai cả. Nhưng chú không cắn họ. Chú chỉ: “Grrrrrrrr. Tránh xa tôi ra. Đi, đi, đi, đi!” Nhưng những người-thân-chó nhỏ, chó con, họ rất quý chú. Họ luôn đến nũng nịu, muốn hôn chú, muốn bắt tay chú, và đủ thứ. Và chú không chịu nổi, chú thích một mình, lúc nào cũng muốn hoàn toàn một mình. Nhưng chú chấp nhận họ vì tôi đã nói với chú rằng chúng tôi phải nhận nuôi họ. Ngày đầu tiên, ngày thứ nhất, tôi nói: “Này Good Love, chúng ta phải nhận nuôi họ vì nếu không, người ta sẽ giết họ, hiểu không?” Nên chú miễn cưỡng nói: “Dạ”. Nhưng họ luôn làm phiền chú, vì họ coi chú như một người cha, một người anh cả. Lúc nào cũng đến làm nũng, lúc nào cũng muốn hôn chú. Tôi phải can thiệp, nếu không chú sẽ gầm gừ mãi thôi. Tôi cũng không thích.
Và rồi tôi nhận ra rằng vài chú trong số họ từng là người-thân-chó của tôi trong tiền kiếp. Sau đó tôi quan sát nhiều hơn và nói: “Ồ, họ mang trở lại những dấu tích giống hệt nhau”. Và họ nhớ được kiếp trước của họ. Không giống như chúng ta, tất cả chúng ta đều bị mù và bị bịt mắt, giống như kéo rèm che, không thể nhìn thấy gì hết. Hầu hết chúng ta không nhớ kiếp trước. Có lẽ khi còn nhỏ, khi là đứa trẻ mới lững chững biết đi, thì vẫn nhớ, cho đến bốn, năm, sáu, bảy, tám tuổi. Sau này không nhớ nữa. Nhưng họ nhớ tất cả mọi thứ. Nên tôi hỏi họ: “Có phải con không? Con có phải cưng này cưng kia không?” Họ nói: “Dạ phải”. Rồi họ cũng làm những trò tương tự để tôi biết. Ôi, Trời ơi, thật không thể tin được!
Ồ, quý vị thích nghe về (người-thân)-chó hay về Cõi Phật, ý tôi là thích hơn? Về Phật, phải không? Cái gì? ([Người-thân]-chó.) Có bao nhiêu muốn nghe về (người-thân)-chó? Giơ tay lên. Quý vị đều thích nghe về (người-thân)-chó? Được. Vậy thì, chỉ để làm quý vị vui, để có lẽ quý vị sẽ thấy người-thân-chó của quý vị đã quay trở lại với mình, vì họ mang trở lại một số dấu tích, để quý vị nhớ. Mặc dù có kích thước khác nhau nhưng họ có cùng dấu tích. Thông minh hoặc đôi khi như là hay cộc cằn, hoặc đôi khi ngọt ngào và tôn trọng, và những tính khác, v.v. – những cá tính khác nhau.
Ví dụ như Happy, cô nàng quay trở lại và luôn làm những việc tương tự. Thích làm nũng này nọ, rất hiểu chuyện, không bao giờ cắn nhau với những người-thân-chó khác, luôn là chó hòa giải giữa họ. Nếu những người-thân-chó khác gầm gừ với nhau, cô nàng sẽ chen vào giữa và liếm cả hai. Sau đó hôn cả hai vài lần rồi họ bình tĩnh lại. Và người-thân-chó hung dữ hơn giữa hai đấu thủ, cô nàng sẽ hôn chú đó trước, rất nhiều, rất nhiều, và sau đó cô nàng sẽ hôn chú còn lại. Rồi tôi hỏi cô nàng có phải là Happy không, cô trả lời: “Dạ phải, phải”. Và cô nàng đến hôn tôi để xác nhận điều đó. Và cái đuôi tương tự, đuôi xù, xoăn và nhiều thứ khác. Và rất thích ăn, thích ăn nhiều, thích đồ ăn. Còn những chú khác… tôi chỉ nói vài ví dụ thôi.
Và chẳng hạn như Hally và Zolo từng luôn cắn nhau, trước khi tôi nhận nuôi họ. Dĩ nhiên, sau khi tôi nhận nuôi họ, họ vẫn gầm gừ với nhau, nhưng ít hơn. Và bây giờ, cũng thế – cả hai, vẫn vậy – luôn luôn có gì đó giữa họ. Nếu họ nhìn thấy nhau… Cả hai chú. Trước kia, Hally nhỏ hơn và Zolo lớn hơn. Còn bây giờ Zolo có kích cỡ chó nhỏ, trung bình, nhưng vẫn lớn hơn chú chó [Hally] kia. Cả hai đều sinh ra với cùng kích thước, nhưng sao đó, cô chó lại trở nên to lớn, to lớn hơn những chú còn lại. Dĩ nhiên trước đây Zolo thì như thế này. Kích thước của tôi. Còn bây giờ, cô chó đã trở nên lớn hơn mấy chó kia. Cô chó có thể lớn như thế là nhiều lắm rồi – sinh ra ở Thái Lan, giống chó ở Thái Lan không lớn. Giống đó không lớn. Và cả hai người-thân-chó này luôn có gì đó với nhau, luôn luôn có gì đó. Trước đây, chúng tôi thậm chí không thể để họ ở với nhau. Giờ thì ổn rồi, nhưng tôi phải ở đó và nhắc nhở họ: “Gia đình, bạn hữu; cắn nhau thì không được xương (thuần chay) nữa”. Đại khái vậy. Rồi, sau đó thì ổn.